Thương mại hóa trong ngành game di động tại Trung Quốc
Những sản phẩm Nhật Bản đã phát triển mạnh mẽ ở Trung Quốc: Thập kỷ của game di động và cơ chế “Kết hợp Gacha”
Năm 2007, với sự xuất hiện của iPhone, hàng loạt trò chơi di động bắt đầu trở nên phổ biến. Năm 2009, Apple giới thiệu tính năng mua hàng trong ứng dụng. Cùng với sự phát triển không ngừng của hiệu suất điện thoại, thị trường game di động cũng không ngừng mở rộng. Theo thống kê từ các công ty nghiên cứu thị trường, doanh thu toàn cầu của ngành công nghiệp game năm 2022 đạt khoảng 200 tỷ đô la Mỹ, trong đó hơn một nửa đến từ các trò chơi miễn phí nhưng chứa nhiều cơ chế “kết hợp” (Gacha) mà người chơi có thể mua vật phẩm trong game. Điều này đã giúp Trung Quốc vượt qua Nhật Bản và Mỹ về mặt công nghiệp game, đưa Tencent trở thành công ty trò chơi lớn nhất thế giới và đưa ba nhà sáng lập MiHoyo vào danh sách những người giàu có toàn cầu.
Một trong những mô hình kinh doanh phổ biến nhất hiện nay trong trò chơi di động được gọi là “kết hợp Gacha”, bắt nguồn từ Nhật Bản năm 2006. Người chơi có thể nhận được nhân vật, đạo cụ, trang bị hoặc thời trang khác nhau từ việc quay số, với các mục có mức độ hiếm khác nhau. Cơ chế này thường nhấn mạnh sự công bằng bề ngoài: ngay cả khi không trả tiền, người chơi vẫn hoàn toàn có thể dựa vào may mắn để nhận được nội dung mà người khác phải trả rất nhiều tiền mới có thể nhận được. Hoặc họ cũng có thể dành thời gian để kiếm những thứ mà người khác mua bằng tiền.
Để giảm bớt cảm giác thất vọng của người chơi, cơ chế “bảo đảm” (trong đó người chơi sẽ chắc chắn nhận được mục có độ hiếm cao sau một số lần quay nhất định), đã được áp dụng, giúp phân biệt “kết hợp Gacha” với đánh bạc và đảm bảo rằng người chơi trả tiền sẽ nhận được những gì họ mong muốn. Điều này cũng giữ chân người chơi trả tiền và cho phép cơ chế “kết hợp Gacha” thích ứng với nhiều loại trò chơi và người chơi khác nhau, tạo ra mô hình kinh doanh cho các trò chơi miễn phí.
Sau khi mô hình trò chơi “kết hợp Gacha” xuất hiện, nó nhanh chóng được các nhà phát triển trò chơi Trung Quốc phát triển và phổ biến hóa. Nếu bạn là một game thủ di động, chắc hẳn bạn đã quen thuộc với gói 648 nhân dân tệ (tương đương 99,99 đô la Mỹ). Đây là mức giá cao nhất cho một giao dịch trong ứng dụng, ban đầu được áp dụng bởi Apple. Năm 2013, Công ty Shanda đã giới thiệu trò chơi di động “Million Arthur’s Diffusion” từ Nhật Bản, với mức giá 99,99 đô la Mỹ tương đương 648 nhân dân tệ. Nhà phát triển đã chọn con số 648 vì nó phù hợp với thói quen tiêu dùng của người Trung Quốc và kích thích nhu cầu mua sắm của người tiêu dùng.
Từ góc độ kinh tế học, các trò chơi di động miễn phí hoàn toàn phù hợp với khái niệm “đánh giá giá trị khác nhau” (price discrimination). Nhà phát triển trò chơi sử dụng chiến lược định giá để chia nhỏ nhóm người chơi và thu lợi nhuận tối đa. Họ cung cấp các gói khác nhau với mức giá khác nhau để thu hút người chơi với khả năng tài chính khác nhau. Điều này cũng làm nổi bật gói 648 nhân dân tệ, khiến người chơi cảm thấy việc mua gói này là xứng đáng.
Các trò chơi di động miễn phí cũng sử dụng hệ thống phần thưởng để khuyến khích người chơi tiếp tục chơi. Hệ thống này bao gồm phần thưởng đăng nhập hàng ngày, nhiệm vụ, thành tựu và nhiều hơn nữa. Những phần thưởng này thường được thiết kế để tạo ra cảm giác thành tựu và hài lòng, từ đó thúc đẩy người chơi tiếp tục chơi và chi tiêu tiền ảo. Đồng thời, các trò chơi cũng giới hạn thời gian chơi hàng ngày bằng cách sử dụng cơ chế sức lực, yêu cầu người chơi mua thêm nếu muốn chơi quá giới hạn.
Mặc dù ngành công nghiệp trò chơi di động Trung Quốc đã đạt được sự tăng trưởng đáng kể, nhưng vẫn còn nhiều tranh cãi về chất lượng và đạo đức của các trò chơi. Nhiều người cho rằng các trò chơi này chỉ tập trung vào việc thu hút người chơi mua sắm, thay vì tập trung vào trải nghiệm và chất lượng trò chơi. Tuy nhiên, với sự cạnh tranh ngày càng gay gắt và nhu cầu của người chơi ngày càng cao, hy vọng rằng các nhà phát triển trò chơi sẽ tập trung vào việc cải thiện chất lượng trò chơi và tạo ra trải nghiệm tốt hơn cho người chơi.