Nền tảng và Thị trường trong Ngành Công nghiệp Bán dẫn Nhật Bản
Nền tảng và Thị trường trong Ngành Công nghiệp Bán dẫn Nhật Bản
Chúng ta thường nghĩ rằng sự phát triển của ngành công nghiệp bán dẫn phụ thuộc vào việc nghiên cứu kỹ thuật đầy khó khăn. Tuy nhiên, thực tế là nó dựa trên các nhà máy sản xuất được xây dựng, hàng trăm thí nghiệm so sánh trong phòng thí nghiệm, các lập trình viên viết mã trên máy tính, và một loạt các người tiêu dùng bình thường.
Năm 1954, tại trụ sở của Western Electric ở Pennsylvania, Mỹ, đã có một khách Nhật Bản: Bộ trưởng Sản xuất Máy ghi âm của Tokyo Tsushin Kogyo (TTC), ông Iwama Kazuo. Western Electric là một cái tên ít người biết đến hơn so với công ty mẹ ATT, và bộ phận kỹ thuật của họ – Bell Labs, nơi đã ra đời công nghệ nền tảng của ngành chip toàn cầu – transistor.
Năm 1947, khi Akio Morita, người sáng lập TTC, đang du lịch tại Mỹ, ông nhận thấy transistor có thể được sử dụng để phát triển máy thu âm thanh, và đã chi 25.000 đô la để mua bằng sáng chế sản xuất.
Tuy nhiên, việc mua bằng sáng chế này bị phản đối mạnh mẽ từ cấp quản lý và chính phủ Nhật Bản. Họ cho rằng, nếu cả người Mỹ cũng không thể làm ra transistor, thì người Nhật càng không thể. Cơ quan Thương mại Công nghiệp Nhật Bản (MITI) cũng phản đối việc chi 25.000 đô la cho một bằng sáng chế không có giá trị, lãng phí nguồn lực ngoại tệ quý giá.
Tuy nhiên, Iwama Kazuo đã chủ động đề nghị đi Mỹ để nghiên cứu về transistor. Tại đây, nhân viên của Western Electric đã đón tiếp ông một cách nồng nhiệt, nhưng đặt ra hai điều kiện: không được chụp ảnh và không được ghi chép.
Vì vậy, Iwama Kazuo chỉ còn cách hỏi các kỹ sư Mỹ mọi thứ ông cần biết trong ngày, sau đó ghi nhớ và vẽ lại các thông tin quan trọng vào buổi tối. Qua cách này, ông đã tích lũy được 256 trang tài liệu chi tiết trong 4 năm, được gọi là “Báo cáo Iwama”. Nhờ những tài liệu này, TTC đã thành công trong việc sản xuất transistor trước khi Iwama trở về Nhật Bản.
Năm 1955, TTC đã ra mắt máy thu âm thanh TR-55 cải tiến, và thương hiệu SONY đã ra mắt thị trường Mỹ. Mặc dù giá cao, nhưng do kích thước nhỏ gọn và dễ mang theo, TR-55 đã thành công tại Nhật Bản và Mỹ.
Năm 1959, doanh thu từ máy thu âm thanh của Sony đạt 2,5 triệu đô la. Một kỷ nguyên mới của ngành công nghiệp bán dẫn Nhật Bản đã bắt đầu.
Cùng với sự thành công của Sony, ngành công nghiệp bán dẫn Nhật Bản đã tìm thấy một thị trường lớn hơn: máy tính lớn.
Năm 1976, MITI đã tập hợp năm công ty lớn của Nhật Bản – Fujitsu, Hitachi, Mitsubishi, Toshiba, và NEC – để phát triển chip DRAM mà Mỹ đang kiểm soát. MITI đã cung cấp 290 tỷ yên, tương đương với một nửa ngân sách hỗ trợ của chính phủ, để phát triển công nghệ và chuỗi cung ứng DRAM hoàn chỉnh.
Đến đỉnh cao, Nhật Bản chiếm 80% thị phần DRAM, khiến Mỹ lo ngại. Năm 1981, tạp chí Fortune đã đăng một bài báo với tựa đề “Thách thức từ ngành công nghiệp bán dẫn Nhật Bản”, minh họa bằng hình ảnh một vận động viên sumo Nhật Bản đứng trên một miếng silicon, biểu hiện sức mạnh vượt trội.
Mặt khác, ngành công nghiệp bán dẫn Nhật Bản đã thất bại trong việc thích nghi với mô hình phân chia thị trường và phát triển phần mềm. Trong khi Intel và Microsoft đã tạo ra hệ sinh thái x86 và Windows, Nhật Bản vẫn tập trung vào việc phát triển phần cứng.
Hiện tại, Nhật Bản đang cố gắng tái khởi động ngành công nghiệp bán dẫn của mình thông qua các dự án như Rapidus, với mục tiêu sản xuất chip 2nm vào năm 2027.
Tóm tắt 5 từ khóa:
- Ngành công nghiệp bán dẫn
- Thị trường tiêu dùng
- DRAM
- Hệ sinh thái phần mềm
- Rapidus