Lãnh đạo là kỹ năng có thể rèn luyện
Lãnh đạo là kỹ năng có thể rèn luyện
Nhiều người khi nói về lãnh đạo thường đưa ra những ví dụ về các nhân vật nổi tiếng. Họ không chỉ phân tích chi tiết hành động của những người này sau khi thành công, mà còn tìm hiểu cả những trải nghiệm từ thời thơ ấu của họ. Dường như trong mắt nhiều người, lãnh đạo là một tài năng bẩm sinh chỉ dành cho số ít. Nhưng liệu điều này có đúng?
1. Lãnh đạo là kỹ năng có thể học hỏi
Theo chuyên gia nghiên cứu về lãnh đạo Martin Lanick, quan điểm cho rằng “lãnh đạo là tài năng bẩm sinh” hoàn toàn sai lầm. Nghiên cứu trên song sinh đã chứng minh rằng yếu tố di truyền chỉ chiếm 30% trong việc hình thành khả năng lãnh đạo, còn 70% phụ thuộc vào quá trình học hỏi và rèn luyện.
Bài học quan trọng từ nghiên cứu này là: lãnh đạo thực chất là một kỹ năng. Bất kỳ ai cũng có thể phát triển kỹ năng này thông qua việc nắm bắt phương pháp khoa học và kiên trì luyện tập. Đối với một nhà quản lý, việc rèn luyện kỹ năng lãnh đạo là vô cùng quan trọng để có thể dẫn dắt đội ngũ đạt được thành công.
2. Lãnh đạo kiểu “catalyst” có sức ảnh hưởng mạnh mẽ
Câu chuyện về nhà giáo dục Trịnh Hành Triết (Trần Hành Triết) – người từng giữ chức hiệu trưởng, đã cho chúng ta thấy sức mạnh của lãnh đạo kiểu “catalyst”. Khi gặp một học sinh tên Vương Hữu đang ném đá vào bạn, thay vì mắng mỏ, ông đã dùng 4 viên kẹo để khích lệ cậu bé:
- Viên kẹo đầu tiên: thưởng cho sự đúng giờ.
- Viên kẹo thứ hai: thưởng cho việc nghe lời.
- Viên kẹo thứ ba: hiểu lý do hành động của cậu bé.
- Viên kẹo cuối cùng: thưởng cho sự nhận ra lỗi lầm.
Câu chuyện này cho thấy sức mạnh của cách tiếp cận nhẹ nhàng, thấu hiểu và khích lệ. Đây chính là đặc điểm của lãnh đạo kiểu “catalyst”, giúp tạo động lực và sự gắn kết trong đội nhóm.
3. Lãnh đạo khác với quản lý
Peter Drucker đã chỉ ra rằng: “Lãnh đạo là làm đúng việc, quản lý là làm việc đúng cách”. Điều này có nghĩa là lãnh đạo cần xác định hướng đi chiến lược, trong khi quản lý tập trung vào việc thực thi hiệu quả.
Khác biệt lớn nhất giữa lãnh đạo và quản lý là: quản lý thường dựa vào quyền lực từ vị trí để thúc đẩy người khác làm việc, trong khi lãnh đạo dựa vào sức hút cá nhân để thu hút mọi người tự nguyện cống hiến. John Maxwell nhấn mạnh: “Thực sự lãnh đạo không thể được cấp bởi chức vụ hay quyền lực, mà chỉ đến từ sức ảnh hưởng cá nhân”.
4. Lãnh đạo phải biết lãnh đạo bản thân
Peter Drucker khẳng định: “Quản lý tốt không phải là quản lý người khác mà là quản lý bản thân”. Để trở thành nhà lãnh đạo xuất sắc, trước hết bạn cần biết lãnh đạo chính mình. Sự gương mẫu trong hành động là nền tảng tạo nên sức hấp dẫn và uy tín của một nhà lãnh đạo.
Một nhà lãnh đạo chân chính sẽ:
- Làm trước những gì yêu cầu người khác làm.
- Chịu trách nhiệm khi đội nhóm thất bại.
- Đi đầu trong việc hoàn thành mục tiêu.
- Chăm sóc nhân viên để họ có thể chăm sóc khách hàng.
5. Sử dụng nguyên tắc nhất quán để xây dựng sức ảnh hưởng
Theo Robert Cialdini, nguyên tắc “đối đãi tương hỗ” là một trong những nguồn gốc quan trọng của sức ảnh hưởng. Khi lãnh đạo thể hiện lòng tốt và tin tưởng với nhân viên, đồng thời giúp họ đạt được mục tiêu, điều này sẽ kích hoạt cơ chế “đối đãi tương hỗ” trong tâm lý của nhân viên, tạo nên sức ảnh hưởng lâu dài.
Bên cạnh đó, Leon Festinger chỉ ra rằng “giữ lời hứa” và “nhất quán giữa lời nói và hành động” cũng là những yếu tố quan trọng tạo nên sức ảnh hưởng. Những người luôn giữ lời hứa và hành động nhất quán thường được coi là đáng tin cậy và có tính cách vững vàng – đây chính là những phẩm chất tạo nên sức ảnh hưởng mạnh mẽ.
Từ khóa:
- Lãnh đạo
- Kỹ năng
- Ảnh hưởng
- Gương mẫu
- Đối đãi tương hỗ